Vào ngày 20 tháng 1 năm 1973, ngay trước khi Luang Pu rời Bệnh viện Chulalongkorn, các đệ tử của Ngài đã quyết định dâng một lễ saṅghadāna (cúng dường chư tăng) để cầu nguyện công đức cho những thế hệ trước đã xây dựng bệnh viện và đã qua đời.
Khi buổi lễ kết thúc, một số bác sĩ và y tá đã đến bái lễ Luang Pu và bày tỏ niềm vui mừng rằng Ngài đã hồi phục. Họ đã nhận xét một cách thân mật, “Sức khỏe của Ngài vẫn tốt và mạnh mẽ. Khuôn mặt Ngài sáng bừng, như thể Ngài chưa hề ốm. Có lẽ đây là quả của sức mạnh định tâm tốt của Ngài. Chúng tôi không có nhiều thời gian rảnh để thiền định. Có phương pháp nào đơn giản hoặc nhanh chóng không?”
Luang Pu trả lời,
“Bất cứ khi nào có thời gian, hãy dùng thời gian đó để thực hành. Huấn luyện tâm trí, quan sát tâm trí, là phương pháp nhanh và trực tiếp nhất trong tất cả.”
—
A safe shortcut
On January 20, 1973, just before Luang Pu was to leave Chulalongkorn Hospital, his students decided to donate a saṅghadāna to dedicate the merit to the past generations who had built the hospital and had since passed on.
When the ceremony was over, a number of doctors and nurses came to pay their respects to Luang Pu and to express their happiness that he had recovered. They commented in a friendly way, “Your health is still good and strong. Your face is bright, as if you hadn’t been sick at all. This is probably the fruit of your good powers of concentration. We don’t have much spare time to practice concentration. Are there any methods that are simple or quick?”
Luang Pu responded,
“Whenever you have time, use that time to practice. Training the mind, examining the mind, is the quickest, most direct method of all.”
Want to print your doc? This is not the way.
Try clicking the ⋯ next to your doc name or using a keyboard shortcut (