Trong suốt thời gian dài tôi sống gần Ngài, Ngài không bao giờ lồng các câu chuyện ngụ ngôn hay câu chuyện giải trí trong lời dạy của Ngài - không có những câu chuyện Jātaka hay những câu chuyện của thời nay. Tất cả những lời dạy của Ngài đều là chân lý cao quý, thuần khiết, ở mức tối thượng hoặc khách quan. Hoặc ngược lại chúng chỉ là vài lời nhận xét được chọn lọc cẩn thận, như thể Ngài đang cố gắng tiết kiệm lời nói. Ngay cả khi đưa ra hướng dẫn về các nghi lễ tôn giáo hay cách làm công đức hay đạo đức cơ bản, Ngài cũng dạy một cách rất tách biệt. Hầu hết, Ngài sẽ nói,
“Các nghi lễ và hoạt động tạo phước có thể được coi là phương tiện khéo léo, thiện xảo, nhưng từ quan điểm của một người thiền giả, chúng chỉ dẫn đến một lượng kỹ năng rất nhỏ, có vậy thôi.”
—
No fables
In all the long time I lived close to Luang Pu, there were never any fables or entertaining tales in his teachings—no Jātaka tales or stories of the present. All his teachings were noble truths, pure and simple, on the ultimate or impersonal level. Or else they were a few carefully chosen comments, as if he were trying to be frugal in his words. Even when he gave instructions on religious ceremonies or on how to make donations or basic morality, he taught in a very detached way. For the most part, he’d say,
“Ceremonies and merit-making activities can be regarded as skillful means, but from a meditator’s point of view they lead to only a small amount of skill, that’s all.”
Want to print your doc? This is not the way.
Try clicking the ⋯ next to your doc name or using a keyboard shortcut (