Skip to content
Gallery
Những món quà Ngài để lại - Gifts he left behind
More
Share
Explore

icon picker
95. Thói quen của Luang Pu

Về thể chất: Ngài có sức khỏe tốt và linh hoạt, các đặc điểm trên khuôn mặt cân đối, có mùi thơm tự nhiên, ít bệnh tật. Ngài thích tắm nước ấm chỉ một lần mỗi ngày.
Về ngôn từ: Ngài có giọng nói trầm, nhưng nói nhẹ nhàng. Ngài là người ít nói, nói thật, nói thẳng, không rắc rối trong lời nói. Nói cách khác, Ngài không ám chỉ, không ve vãn, không châm biếm, không nói xấu sau lưng, không van xin, không bao giờ xin lỗi ai, không bao giờ nói về giấc mơ của mình. Ngài không kể chuyện Jātaka hay những câu chuyện kỳ ảo.
Về tâm trí: Có một sự thật với Ngài—một khi Ngài đã quyết tâm làm điều gì đó, Ngài sẽ làm việc đó cho đến khi thành công. Ngài luôn tử tế và tràn đầy lòng từ bi, yên lặng, bình tĩnh và kiên nhẫn. Ngài không bao giờ nổi giận hoặc thể hiện sự bực bội hoặc thiếu kiên nhẫn. Ngài không bao giờ bối rối vì những thứ đã mất và không bao giờ lơ là. Luôn tỉnh táo, cảnh giác, Ngài luôn vui vẻ vào mọi lúc. Ngài không bao giờ có vẻ đau khổ và luôn vững vàng trước mọi sự kiện. Không có tình trạng tâm trí bất thường nào chiếm lĩnh Ngài.
Ngài luôn dạy chúng tôi,

"Hãy cố gắng hiểu rõ sự vận hành là sự vận hành: chúng xuất hiện, thay đổi và rồi tan biến. Đừng khổ sở hay buồn bã vì chúng."

Luang Pu’s habits

Bodily: He was physically strong and nimble, well-proportioned in his features, clean-smelling, with few diseases. He liked to bathe with warm water only once a day.
Verbal: He had a deep voice, but spoke softly. He was a man of few words who spoke the truth, spoke directly, with no scheming to his speech. In other words, he never hinted, never cajoled, never spoke sarcastically, never gossiped, never begged, never asked anyone’s pardon, never talked about his dreams. He never told Jātaka stories or fabulous tales.
Mental: There was a truth to him—once he had set his mind on doing something, he would work at it until he succeeded. He was always kind and compassionate, quiet, calm, and enduring. He never flared up in anger or showed any signs of frustration or impatience. He was never upset about things that were lost, and was never heedless. Fully mindful, alert, he was cheerful at all times. He never seemed to suffer, and was always unshaken by events. No untoward states of mind overcame him.
He always taught us,

“Try to clearly understand events as events: that they arise, change, and then dissolve away. Don’t suffer or be sad because of them.”

Want to print your doc?
This is not the way.
Try clicking the ⋯ next to your doc name or using a keyboard shortcut (
CtrlP
) instead.