Skip to content
Gallery
Những món quà Ngài để lại - Gifts he left behind
More
Share
Explore

icon picker
32. Người càng nghèo, càng hạnh phúc

Đến cuối đời, Luang Pu vẫn tắm nước ấm vào lúc 5 giờ chiều mỗi ngày, với sự giúp đỡ của một vị sư hoặc sa-di. Sau khi lau khô người và cảm thấy sảng khoái, Ngài thường nói vài lời Pháp mà ngài nghĩ đến vào lúc đó. Ví dụ, một lần Ngài đã nói,

"Chúng ta, những người xuất gia, nếu chúng ta tạo dựng trong mình một cảm giác hài lòng với địa vị của mình như một nhà sư, chúng ta sẽ chỉ tìm thấy hạnh phúc và bình an. Nhưng nếu chúng ta có địa vị của một nhà sư mà vẫn thèm muốn một địa vị khác, chúng ta sẽ bị ngập trong khổ đau suốt thời gian. Khi bạn có thể ngừng khát khao, ngừng tìm kiếm, đó mới là trạng thái thực sự của một nhà sư. Khi bạn thực sự là một nhà sư, bạn càng nghèo, bạn càng có nhiều hạnh phúc."

The poorer, the happier

To the end of his life, Luang Pu would have his daily warm-water bath at 5:00 every evening, assisted by a monk or novice. After he had dried off and was feeling refreshed, he would often speak a few words of Dhamma that occurred to him at the time. For instance, once he said,

“We monks, if we establish in ourselves a sense of satisfaction with our status as monks, will find nothing but happiness and peace. But if we have the status of a monk and yet hanker after any other status, we’ll be engulfed in suffering all the time. When you can stop thirsting, stop searching, that’s the true state of being a monk. When you’re truly a monk, the poorer you are, the more happiness you have.”
Want to print your doc?
This is not the way.
Try clicking the ⋯ next to your doc name or using a keyboard shortcut (
CtrlP
) instead.