Hãy tưởng tượng khi mới sinh ra tâm trí bạn là một ly nước trong vắt. Rồi mỗi ngày trôi qua, những trải nghiệm khó khăn của cuộc sống tựa như bụi bặm và cặn bắt đầu lọt vào ly nước.
Bạn càng bận tâm, chấp nhặt những trải nghiệm khó khăn ấy, giống như bạn càng tìm cách khuấy ly nước. Nước trong ly đục ngầu, ngổn ngang hệt như tâm trí bạn khi ấy.
Sẽ như thế nào nếu bạn ngừng khuấy, thôi chấp nhặt chúng? Chỉ một lúc sau, cặn sẽ lắng xuống và trả lại một ly nước trong vắt.
Câu chuyện này ngụ ý rằng tâm trí chúng ta giống như ly nước kia. Khi bạn rèn luyện để tâm trí trở nên an tĩnh và rõ ràng, nó trở về trạng thái mặc định trong vắt; và trạng thái ấy có tên gọi là hạnh phúc.
Điều này cho chúng ta hiểu được rằng, hạnh phúc không phải thứ để chúng ta theo đuổi, mà là thứ chúng ta để nó xảy ra tự nhiên trong tâm trí.
Nếu bạn muốn hạnh phúc thì xin cứ tự nhiên mà thôi.
Việc của bạn đơn giản là hãy tận hưởng thực tại như đúng bản chất của nó mà không băn khoăn về tương lai hay phán xét với quá khứ.
Ly cafe cũng không ngon hơn vì bạn đang vui, hay đắng hơn vì bạn đang buồn.
Tiếng chim hót không trong trẻo hơn khi bạn đang yêu, và cũng chẳng trầm hơn khi bạn đang cô đơn.
Khi tâm trí an tĩnh và rõ ràng, hạnh phúc sẽ tự nhiên xuất hiện, bạn sẽ tự nhiên vui tươi.
Hẳn các bạn còn nhớ câu hát quen thuộc trong ca khúc Let it be của The Beatles.
“When I find myself in times of trouble
Mother Mary comes to me
Speaking words of wisdom, let it be”
Có những lúc khó khăn,
Đức Mẹ đã đến bên tôi,
Nói với tôi một điều thật giản dị, minh triết.
“Hãy để mọi chuyện diễn ra tự nhiên”
Một bối cảnh khá nhưng chúng ta vẫn có thể hiểu một điều tương tự: Nếu bạn muốn hạnh phúc, hãy cứ tự nhiên.
Nói thêm về từ “be" đây quả là một từ giàu nội hàm. Có thể hiểu “be" nghĩa là “bản chất" hay "chính mình", cũng có thể hiểu nó là “sự tự nhiên", hay là "tồn tại".
Có nhiều quan điểm cho rằng trái với “be” là “have”. Khi “be” là mong muốn hoàn thiện mình từ đời sống bên trong; thì “have” là mong muốn có được những thành công, vật chất bên ngoài.
Như một câu nói ngạn ngữ cổ xưa của người Châu Âu: If you have the “have” without the “be”, it doesn’t belong to you.
Mình tạm dịch thế này: Nếu bạn chưa “thành người” mà đã thành đạt, sự thành đạt ấy chẳng ở với bạn lâu. Quả vậy, nếu bạn không có cái gì khác ngoài tiền bạc, thì tiền đó cũng không phải là của bạn, bạn sẽ đánh mất nó một cách dễ dàng.