Sáng nay như thường lệ, 2 vợ chồng mình lại cafe quán quen: Cho anh 1 Espresso Double và 1 Cafe sữa nóng em nhé!
Cậu đáp: OK anh. Ồ hôm nay chị đổi món hả anh? Chị viêm họng ạ, mùa mưa này dễ trở bênh anh ạ?
Mình thực sự vui & bất ngờ, rồi cũng không quên cảm ơn sự quan tâm của cậu.
Mình order xong lại kể với bà xã.
Bà xã hỏi: Thiệt hông, hay anh chế vậy.
Mình bảo: Thiệt, em biết sao không?
- Sao ạ?
- Vì cậu ấy không phải làm nghề nhân viên pha chế cafe, cậu ấy làm một nghề khác?
- Là sao, nghề gì?
- Cậu ấy làm nghề "Quan tâm đến mọi người". Là vì cậu ấy hiểu được ý nghĩa thực sự của công việc này không chỉ là pha cafe, mà là mang lại niềm vui cho mọi người qua ly cafe buổi sáng, cậu ấy sẽ biết cách dùng những khả năng giao tiếp của mình để quan tâm đến mọi người, mọi khách hàng một cách thành thực nhất.
Khi đó, cậu ấy sẽ hiểu "Bảng mô tả công việc" của mình không chỉ là: Thu Ngân, Pha chế cafe... mà còn là: Làm mọi thứ bằng khả năng, kinh nghiệm, sự duyên dáng, thành thật của mình để mang lại trải nghiệm vui vẻ, ý nghĩa nhất cho khách hàng khi vào quán.
Tất nhiên, trong lúc đó hẳn là trong đầu cậu ấy không thể hiện lên những thông tin này; cậu ấy chỉ hành xử theo bản năng "quan tâm đến người khác" mà thôi.
Còn mình, nhiệm vụ của mình là ghi chép lại hành động nhỏ bé - đẹp đẽ ấy của cậu; cố gắng đưa nó vào một nguyên lý nào đó và chia sẻ nó thành câu chuyện này. Việc này không vì gì cả, chỉ vì mình nghĩ chúng ta đều nên học hỏi từ cậu.
Tính ra, bản thân mình còn thua cả cậu về khoản "quan tâm đến người khác này".