Những sáng trong veo - Think & Share - Quyển 1
Share
Explore
Những sáng trong veo - Think & Share - Quyển 1
Vài chuyện giản dị

Chú bảo vệ


Hôm nay mình vừa xin lỗi một chú bảo vệ. Và điều này làm mình thấy hạnh phúc khó tả.
Chả là sáng sáng mình hay uống cafe ở quán quen. Quen đến nỗi không cần lấy thẻ xe. Mà dạo này có chú bảo vệ mới, chú làm việc nguyên tắc nên lúc nào cũng yêu cầu mình lấy thẻ xe, rồi còn ghi phấn lên xe mình nữa. Mình thì hổng thích như vậy.
Hôm nay, mình quyết định nói rõ quan điểm. Mình bảo chú: Cháu nói rõ, từ nay về sau chú khỏi ghi thẻ xe cháu. Mất xe cháu cũng không bắt đền chú đâu!
Ông chú im lặng.
Rồi mình vào quán, với một tâm trạng dằn vặt khó tả. Mình quay sang bảo bà xã: Vụ ban nãy, anh sai rồi em ạ! Mình phải sửa sai.
Cuối cùng, mình mua 1 ly cafe, mang ra mời chú: Cháu xin lỗi vì ban nãy đã nói như vậy. Cháu hiểu chú chỉ làm công việc của mình, chú làm đúng trách nhiệm của mình. Mai mốt chú cứ ghi thẻ thoải mái, cháu không có ý kiến gì đâu ạ.
Ông chú cười tít mắt, lộ hàm răng đen. Nhìn chú cười kiểu vậy, mình biết là chú chẳng để bụng gì đâu. Hai chú cháu bắt tay tới tất, cười sảng khoải.
Cảm ơn nụ cười lộ hàm răng đen của chú. Với cháu, nó biểu hiện cho lòng vị tha. Nó nhắc nhở cháu phải luôn xem xét lại mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào, và phải can đảm thừa nhận sai lầm của mình và sửa sai.
Nó nhắc nhở cháu là mỗi người chúng ta gặp đều có thể cho ta một bài học, chỉ cần ta trân trọng và quan tâm đến họ.
Nụ cười lộ hàm răng đen của chú cũng làm nên thứ Năm tuyệt vời của cháu.
Khi viết những dòng này, cháu không có ý khoe là mình đã làm đúng việc này, mà là để viết ra một chút hy vọng.
Hy vọng niềm tin vào sự vi tha sẽ lan toả mãi như thế trong cuộc sống.
Những bài viết khác
Share
 
Want to print your doc?
This is not the way.
Try clicking the ⋯ next to your doc name or using a keyboard shortcut (
CtrlP
) instead.