Có đầu gặp một đối tác quan trọng mình tự hỏi bản thân: Mình nên thể hiện phong cách nào cho buổi họp ngày mai nhỉ? Ít nói, bí ẩn; hay cố gắng xởi lởi, hay ráng khoe mẽ các kinh nghiệm của bản thân? Tự nhiên lúc đó có một tiếng nói trong đầu vang lên: Ủa, phong cách thành thật thì sao?
Vậy là trong buổi họp đó, mình chỉ đơn giản là chính mình. Kiểu quê quê, có sao nói đó; bày tỏ đam mê với dự án thành ý muốn hợp tác, điểm nào trúng chuyên môn thì nói chi li, say sưa. Lâu lâu buông mấy pha hài đi vào lòng đất.
Vậy mà buổi đó thành công kỳ lạ. Tự nhiên thân với đối tác ấy, trưa rủ nhau đi ăn luôn. Đi ăn thiệt, trò chuyện thiệt chứ không có xã giao.
Giờ nhớ lại, thấy nó đúng với quan điểm mà John C.Maxwell từng chia sẻ về sự đích thực (authenticity). Ông nói: ” Great communicators are authentic. They do not teach what they do not live or believe. To be a communicator that connects, you have to be yourself and build on your strengths.”. Tạm dịch: Một người giỏi giao tiếp đơn giản là một người chân thực. Họ không rao giảng những gì mà họ không tin tưởng hay chưa từng thực hành. Để trở thành một người giao tiếp giỏi, bạn trước tiên phải là chính mình và xây dựng năng lực dựa trên sở trường của mình.
Giáo sư Bill George giảng dạy tại đại học Harvard với chuyên đề “Authentic leadership" (Lãnh đạo đích thực) cũng có cùng quan điểm. Ông cho rằng một bản thể chân thực không bao giờ xuất hiện nếu bạn cứ cố gắng bắt chước một ai đó. Bạn có thể học hỏi kinh nghiệm từ người khác, nhưng đừng cố gắng trở nên giống họ.
Người ta đặt niềm tin vào bạn, vì họ thấy được chính bản thể và sự chân thành nơi bạn.
Bill George giảng dạy về phát triển phong cách lãnh đạo dựa trên sự đích thực với một ý tưởng cơ bản: “Hãy là chính bạn, xây dựng phong cách, năng lực làm việc dựa trên điểm mạnh của bạn.”
Một người “đích thực" sẽ không ba hoa, hay cố gắng thể hiện những gì họ không có.
Thay vào đó, họ tập trung vào sở trường và mục đích của bản thân, từ đó xây dựng trau dồi năng lực xung quanh điều đó. Đó là cách những người “đích thực" trở nên tài năng nhưng vẫn đầy bản sắc.
Trong một xã hội mà người ta ưa chuộng vẻ hào nhoáng bề ngoài như bây giờ, hơn bao giờ hết chúng ta cần đến những người “đích thực".
Đó là những người nhất quán, hiểu rõ bản thân. Đó là những người mà ta có thể tin cậy.