xin gửi đến bạn đọc về tiểu sử một thần đồng người Đức – ông là nhà soạn nhạc và nghệ sĩ dương cầm. Một nhân vật quan trọng trong quá trình chuyển đổi giữa cổ điển và lãng mạn thời đại trong nghệ thuật âm nhạc phương Tây. Đến nay, ông vẫn là một trong những người nổi tiếng và có sức ảnh hưởng trong tất cả các nhà soạn nhạc – Ludwing van Beethoven.
1. Tiểu sử của Beethoven
Ông sinh ra tại Bonn, Đức. Beethoven bộc lộ tài năng âm nhạc của mình từ khi còn nhỏ và đã được giảng dạy bởi cha ông – Johann van Beethoven và của Christian Gottlob Neefe. Trong 22 năm đầu tiên của mình tại Bonn, Beethoven dự định nghiên cứu với Wolfgang Amadeus Mozart và kết bạn với Joseph Haydn.Beethoven chuyển đến Vienna vào năm 1792 và bắt đầu học với Haydn, ông nhanh chóng đạt được danh tiếng như một nghệ sĩ piano bậc thầy. Ông sống ở Vienna cho đến khi ông qua đời. Trong khoảng 1800, thính giác của ông bắt đầu xấu đi và gần như bị điếc hoàn toàn vào những năm cuối cùng của cuộc đời. Nhưng Beethoven vẫn tiếp tục sáng tác và nhiều tác phẩm được ngưỡng mộ nhất của ông đều đến từ giai đoạn này.
Beethoven là cháu nội của Lodewijk van Beethoven (1712-1773), một nhạc sĩ từ Mechelen, khi hai mươi tuổi thì chuyển đến Bonn. Lodewijk có một con trai, Johann (1740-1792), người sở hữu giọng nam cao, có vai trò quan trọng trong việc thành lập và đưa âm nhạc vào những bài học về đàn piano và violon để cải thiện thu nhập của mình. Johann cưới Maria Magdalena Keverich vào năm 1767; cô là con gái của Johann Heinrich Keverich.
Beethoven đã được sinh ra từ cuộc hôn nhân này ở Bonn. Không có hồ sơ xác thực những ngày tháng năm sinh của mình; Gia đình của Beethoven và giáo viên của ông Johann Albrechtsberger quyết định tổ chức sinh nhật của ông vào ngày 16 tháng 12
Hầu hết các học giả đều chấp nhận 16 tháng 12 năm 1770 là ngày sinh của Beethoven. Trong số bảy người con của Johann van Beethoven, chỉ Ludwig và hai người em trai sống sót giai đoạn phôi thai. Caspar Anton Carl đã được sinh ra vào ngày 08 tháng tư 1774, và Nikolaus Johann, người trẻ nhất, sinh ngày 02 tháng 10 năm 1776.
Thirteen-year-old_Beethoven-adammuzic
2. Quá trình học tập và tiếp xúc với âm nhạc
Một thời gian sau năm 1779, Beethoven đã bắt đầu nghiên cứu những vấn đề quan trọng của mình với cô giáo tại Bonn – Christian Gottlob Neefe, người được bổ nhiệm dạy organ của Tòa án trong năm đó. Neefe dạy Beethoven sáng tác và tháng 3 năm 1783 đã giúp ông viết bài đầu tiên. Sau đó, sáng tác của ông đã được xuất bản: một tập hợp các biến thể bàn phím, Beethoven sớm bắt đầu làm việc với vai trò trợ lý Neefe organ, lúc đầu nhân viên chưa có lương (1781), và sau đó là một nhân viên có lương (năm 1784) của nhà thờ triều đình được tiến hành bởi các Kapellmeister Andrea Luchesi. Ông đã viết được ba bài sonata piano đầu tiên , có tên là “Kurfurst” cho sự cống hiến của các cử tri Maximilian Friedrich (1708-1784), được xuất bản trong năm 1783. Maximilian Frederick nhận thấy tài năng của Beethoven từ sớm, và đã trợ cấp cũng như khuyến khích nghiên cứu âm nhạc của chàng trai trẻ.
Trong tháng 3 năm 1787, Beethoven đã đến Vienna lần đầu tiên, với hy vọng được học tập với Mozart. Sau hai tháng, Beethoven biết rằng mẹ mình đã bị bệnh nặng. Ông liền quyết định trở về nhà.
Mẹ ông qua đời ngay sau đó và cha của ông đã lâm vào tình cảnh nghiện rượu. Kết quả, Beethoven trở thành người chăm sóc hai anh em trai của mình và sau đó, đã dành năm năm tiếp theo tại Bonn.
Beethoven đã được giới thiệu với một số người bạn và họ trở thành những người quan trọng trong cuộc sống của ông trong những năm này. Franz Wegeler, một sinh viên y khoa trẻ, giới thiệu ông với gia đình von Breuning. Beethoven thường đến thăm các hộ gia đình von Breuning, nơi ông dạy piano cho một số trẻ em. Tại đây, ông được tiếp xúc với văn học Đức và cổ điển. Về sau, Beethoven dần nhận được sự chú ý từ Bá tước Ferdinand von Waldstein – người đã trở thành một người bạn thân và ủng hộ tài chính cho ông.
Từ 1790-1792, Beethoven đã chứng minh sự trưởng thành qua nhiều sáng tác của mình. Ông có lẽ được giới thiệu với Joseph Haydn vào cuối năm 1790 khi đi du lịch đến London và dừng lại ở Bonn khoảng thời gian Giáng sinh. Một năm rưỡi sau đó, họ đã gặp nhau tại Bonn trên chuyến trở về của Haydn, từ London đến Vienna vào tháng Bảy năm 1792. Có khả năng các thỏa thuận đã được thực hiện tại thời điểm đó giúp Beethoven có cơ hội học tập với các người thầy cũ.
Với sự giúp đỡ từ những người thân, Beethoven trở lại Bonn Vienna vào tháng 11 năm 1792, giữa lúc tin đồn về chiến tranh tràn ra khỏi nước Pháp.
Beethoven đã khẳng định mình không chỉ là một nhà soạn nhạc, mà còn là người cống hiến để nghiên cứu và thực hiện. Làm việc dưới sự chỉ đạo của Haydn. Ông cũng nghiên cứu violin dưới IgnazSchuppanzigh.
Đầu năm thời gian này, ông thường xuyên nhận được nhiều hướng dẫn từ Antonio Salieri, chủ yếu trong thành phần theo phong cách Ý. Mối quan hệ này tồn tại đến năm 1802 và có khi là đến năm 1809 với sự ra đi của Haydn vào năm 1794.
3. Âm nhạc của sự trưởng thành
Beethoven sáng tác sáu tứ tấu đàn giây đầu tiên giữa năm 1798 và 1800 (ủy nhiệm, và dành riêng cho Hoàng tử Lobkowitz). Họ đã được xuất bản năm 1801. Ra mắt đầu tiên và thứ hai bản giao hưởng vào năm 1800 và 1803, Beethoven trở thành một trong những người quan trọng nhất của thế hệ nhạc sĩ trẻ sau Haydn và Mozart.
Để chuẩn bị cho buổi ra mắt của Symphony đầu tiên của mình, Beethoven đã thuê Burgtheater vào ngày 2 tháng 4 năm 1800 để tổ chức một chương trình rộng lớn của âm nhạc, bao gồm các tác phẩm của Haydn và Mozart, cũng như Septet mình, dàn nhạc giao hưởng đầu tiên, và một trong những bản concerto cho piano của mình.
Trong tháng 5 năm 1799, Beethoven dạy piano cho con gái của Hungary Countess Anna Brunsvik.
Từ 1801-1805, ông dạy Ferdinand Ries, người sau đó đã trở thành một nhà soạn nhạc và sau này đã viết Beethoven nhớ – một cuốn sách về cuộc gặp gỡ của họ. Carl Czerny học với Beethoven từ 1801 tới 1803. Sau đó, Czerny đã trở thành một giáo viên âm nhạc nổi tiếng, hướng dẫn Franz Liszt, và đưa vào ngày 11 tháng 2 năm 1812 Vienna ra mắt của Beethoven thứ năm concerto piano.
4. Các bản piano bất hũ của ông
Tác phẩm của Beethoven giữa năm 1800 và năm 1802 đã giúp hai tác phẩm cho dàn nhạc quy mô lớn, mặc dù ông vẫn tiếp tục sản xuất các công trình quan trọng khác như piano sonata. Vào mùa xuân năm 1801 ông hoàn thành The Creatures of Prometheus – một vở ballet. Công việc đã nhận được rất nhiều buổi biểu diễn trong năm 1801 và 1802, và Beethoven vội vã sắp xếp để xuất bản một cây đàn piano để tận dụng sự nổi tiếng của nó. Vào mùa xuân năm 1802, ông đã hoàn thành bản giao hưởng thứ hai dành cho các buổi biểu diễn tại một buổi hòa nhạc.
5. Mất thính lực
Khoảng năm 1796, ở tuổi 26, Beethoven bắt đầu mất thính giác. Ông đã bị một dạng nặng của chứng ù tai, làm cho ông bắt đầu gặp khó khăn trong nghe nhạc.
Ông cũng đã cố gắng để tránh các cuộc trò chuyện. Nguyên nhân về căn bệnh của Beethoven là không rõ, nhưng nó đến từ nhiều nguyên nhân khác nhau được cho là do sốt phát ban…và thậm chí có thể liên quan đến thói quen dìm đầu vào nước lạnh để giữ tỉnh táo. Những lời giải thích từ khám nghiệm tử thi của Beethoven là ông đã có một “tai trong phình to”, nên nó đã phát triển các tổn thương theo thời gian.
Theo thời gian, việc mất thính giác của ông trở nên nặng hơn: tại buổi ra mắt Ninth Symphony vào năm 1824, ông đã quay lại và thấy tiếng vỗ tay của khán giả xôn xao. Mất thính giác của Beethoven đã không ngăn cản ông sáng tác âm nhạc. Sau một nỗ lực bất thành vào năm 1811 để thực hiện tác phẩm riêng của mình Concerto Piano, được công chiếu lần đầu.
Bạn bè của ông đã viết trong những cuốn sách để ông có thể biết họ đang nói gì, và sau đó anh trả lời bằng miệng hoặc bằng cuốn sách. Những cuốn sách có các cuộc thảo luận về âm nhạc và các vấn đề khác, ông cũng nhận thức về mối quan hệ của mình với nghệ thuật.
Trong tổng số 400 cuốn sách trò chuyện, có ý kiến cho rằng 264 đã bị phá hủy sau khi cái chết của Beethoven bởi Anton Schindler.
Moonlight Sonata Bản giao hưởng bất hủ
Tác phẩm cuối
Beethoven đã bắt đầu một nghiên cứu mới các nhạc cũ, bao gồm các tác phẩm của JS Bach và Handel, sau đó được xuất bản trong sự nỗ lực và hoàn thành phiên bản hoàn chỉnh. Ông sáng tác overture, công việc đầu tiên ông đã cố gắng để kết hợp những ảnh hưởng này. Một phong cách mới nổi lên, bây giờ gọi là “giai đoạn cuối” của mình. Ông trở lại bàn phím để soạn bản sonata piano đầu tiên trong gần một thập kỷ qua: các tác phẩm của những năm cuối thời kỳ thường được tổ chức để bao gồm năm sonata piano và những biến tấu Diabelli, hai bản sonata cuối cùng cho cello và piano, các tứ tấu đàn dây cuối, và hai công trình rất lớn: Missa Solemnis và Symphony thứ 9.
Đến đầu năm 1818, sức khỏe của Beethoven đã được cải thiện, và cháu trai của ông chuyển đến ở chung với ông trong tháng Giêng. Mặt khác, thính giác của ông đã xấu đi đến mức việc trò chuyện cũng trở nên khó khăn, đòi hỏi phải sử dụng sổ trò chuyện.
Trong vài năm sau đó, ông tiếp tục làm việc trên các Missa, sáng tác sonata piano và bagatelles để đáp ứng nhu cầu của các nhà xuất bản và nhu cầu thu nhập, và hoàn thành các biến tấu Diabelli. Ông đã bị bệnh một lần nữa cho một thời gian dài năm 1821, và hoàn thành vào năm 1823 Missa, ba năm sau ngày đáo hạn ban đầu của nó. Ông cũng đã mở các cuộc thảo luận với các nhà xuất bản của ông về khả năng sản xuất một phiên bản hoàn toàn công việc của mình, một ý tưởng được cho là không thực hiện đầy đủ cho đến năm 1971.
Beethoven đã nằm liệt giường trong hầu hết các tháng còn lại của mình. Ông qua đời vào ngày 26 tháng 3 năm 1827 ở tuổi 56. Beethoven sau đó quay sang viết tứ tấu đàn dây cho Golitsin.
Đây là loạt các tứ tấu, được gọi là “tứ tấu cuối cùng” đi xa hơn những gì nhạc sĩ hay khán giả đã sẵn sàng cho thời điểm đó. Trong những năm cuối, sự yêu thích của Beethoven là thứ mười bốn Quartet trong C ♯ nhỏ, mà ông đánh giá là tác phẩm duy nhất hoàn hảo nhất của mình. Các mong muốn âm nhạc cuối cùng của Schubert đã nghe mà ông đã làm vào ngày 14 tháng 11 năm 1828, năm ngày trước khi qua đời.
Đám tang của Beethoven vào 29 tháng 3 năm 1827 với sự tham dự của khoảng 20.000 công dân của Vienna. Có nhiều tranh luận về nguyên nhân cái chết của Beethoven: xơ gan do rượu, viêm gan truyền nhiễm độc chì và bệnh Whipple.
Beethoven được công nhận là một trong những người khổng lồ của âm nhạc cổ điển, ông thỉnh thoảng được gọi là một trong những người thể hiện lối chơi truyền thống.
Ông cũng là một nhân vật quan trọng trong quá trình chuyển đổi từ âm nhạc thế kỷ 18 cổ điển – thế kỷ 19 lãng mạn và là người có sức ảnh hưởng sâu sắc đến các nhà soạn nhạc thế hệ tiếp theo.
Các tác phẩm của Beethoven
Beethoven nổi tiếng nhất về chín bản giao hưởng của ông. Ông cũng soạn vài concerto, phần nhiều để ông trình diễn, cũng như nhạc dàn nhạc khác, nhất là overture và nhạc cho kịch tại nhà hát, và những tác phẩm để kỷ niệm những sự kiện đặc biệt.
Giao hưởng
Giao hưởng số 1 cung Đô trưởng (soạn 1799–1800, trình diễn 1800)
Giao hưởng số 2 cung Rê trưởng(soạn 1801–1802, trình diễn 1803)
Giao hưởng số 3 cung Mi giáng trưởng (Eroica, “Anh hùng ca”; soạn 1802–1804, trình diễn 1805)
Giao hưởng số 4 cung Si giáng trưởng (soạn 1806, trình diễn 1807)
Giao hưởng số 5 cung Đô thứ(“Định Mệnh” soạn 1804–1808, trình diễn 1808)
Giao hưởng số 6 cung Fa thứ (Pastoral, “Đồng quê”; soạn 1803–1807, trình diễn 1808)
Giao hưởng số 7 cung La trưởng(soạn 1811–1812, trình diễn 1813)
Giao hưởng số 8 cung Fa trưởng (soạn 1811–1812, trình diễn 1814)
Giao hưởng số 9 cung Rê thứ (Choral, “Thánh ca”; soạn 1817–1824, trình diễn 1824)
Concerto
Concerto cho dương cầm số 1 cung Đô trưởng (1796–1797)
Concerto cho dương cầm số 2 cung Si giáng trưởng(1798)
Concerto cho dương cầm số 3 cung Đô thứ (1803)
Concerto cho ba đàn vĩ cầm và dương cầm cung Đô trưởng(1805)
Concerto cho dương cầm số 4 cung Sol trưởng (1807)
Concerto vĩ cầm cung Rê trưởng (1806)
Concerto cho dương cầm số 5 cung Mi giáng trưởng (Emperor, “Hoàng đế”; 1809)
Dành cho đơn ca và dàn nhạc
Romance cho vĩ cầm và dàn nhạc số 1 cung Sol trưởng (1802)
Romance cho vĩ cầm và dàn nhạc số 2 cung Fa trưởng (1798)
“Khúc phóng túng thính ca” (Khúc phóng túng cung Đô thứ cho dương cầm, đồng ca, và dàn nhạc; 1808)
The Creatures of Prometheus ouverture và nhạc kịch múa(1801)
Ouverture Coriolan (1807)
Các ouvertuređược soạn cho opera Fidelio của Beethoven:
Opus 72: Ouverture Fidelio (1814)
Opus 72a: Ouverture Leonore “số 2″ (1805)
Opus 72b: Ouverture Leonore “số 3″ (1806)
Opus 138: Ouverture Leonore “số 1″ (1807)
Egmont ouverture và nhac nền (1810)
Chiến thắng của Wellington(“Giao hưởng Trận đánh”; 1813)
Die Ruinen von Athen (“Tàn tích của Athens ), ouverture và nhạc nền (1811)
Konig Stephan(Quốc vương Stephen), ouverture và nhạc nền (1811)
Ouverture Zur Namensfeier (Feastday, “Ngày hội”) (1815)
Ouverture Die Weihe des Hauses (“Hiến dâng Nhà”; 1822)
Các tứ tấu đàn dây của Beethoven gần như nổi tiếng như các giao hưởng. Ông cũng soạn vài loại đồng diễn khác, bao gồm các bộ ba dương cầm, bộ ba đàn dây và sonata cho vĩ cầm, hồ cầm với dương cầm, cũng như các tác phẩm có kèn sáo.